Bởi tiếng người ta gọi dân đi cầu nguyện (ezan). Quên mất là đang ở xứ đạo Hồi. Đạo Hồi cứ phải ngày 5 lần cầu nguyện (namaz) và giờ thay đổi theo ngày hẳn hoi.
Môn mình thích nhất hồi học ĐH là môn Đất nước học Mỹ, đặc biệt là dọc bờ Đông, về ảnh hưởng bởi văn hoá châu Âu, về người hành hương Pilgrims, về chế độ nô lệ, về nội chiến Mỹ, về Ivy League, về những bang nhỏ nhất nước Mỹ Rhode Islands hay Vermont- chả có gì ngoài thiên nhiên hoang sơ tuyệt đẹp, những cánh rừng già sâu hun hút, những mặt hồ đầy ánh trăng lấp lánh, và tiếng côn trùng kêu crừ crừ giữa đêm tĩnh lặng...
Rồi, trên trang nhaccuatui à :D, mình tình cờ tìm được một bài hát với những ca từ lãng mạn đầy ý thơ khiến mình rung động- "Moonlight in Vermont".
Đã từng ăn kebab ở Berlin- thành phố trùm sò của ng Thổ, và giờ là ăn ở Istanbul- trái tim của nước Thổ, mình kết luận kebab ở... Hà Nội là ngon nhất =D
Chuyến đi unexpected và unexpectedly good. *34 là con số yêu thích của mình. Nó hiện hữu trên mọi biển số xe trên đường nên không tránh khỏi nhìn và nhớ :D