March 18, 2019

6 tuần về nhà (p1)

Lúc xuống sân bay đi ra, mắt đảo như rang lạc mà tìm mãi ko thấy gương mặt thân quen nào. Đẩy vali ra đến hết dòng người đang lố nhố chờ cũng vẫn không thấy ai. Đành phải đứng chờ. 

Sim thì không có, internet Nội Bài thì ở ngoài sảnh cũng không hoạt động luôn. Đứng loay hoay 10 phút, từ chối các anh taxi mỏi mồm, thì thấy bố đủng định đi bộ từ xa đến. Điệu bộ thực sự là đủng đỉnh luôn, nhìn thấy mình thì bắt đầu đi chậm lại, vừa đi vừa nâng kính nhìn cho rõ, mặt thì khá là hoang mang, kiểu ai trông như con gái mình kìa =)))))). Hoá ra, cả nhà đến đón (cả Cún cả bác Diên cực hoành tránh) nhưng lại đứng đón... nhầm cổng. Huhu, thế có mất hết cả lãng mạn không. Mami đi đón con gái kiểu gì mà con gái đến gõ vai quay lại mới ngỡ ngàng. Không biết ai đi đón ai =)))) Ôm xong chưa kịp xúc động thì con gái tương ngay cho một câu: "Mẹ tặng con hoa cúng à?" =))))