April 20, 2020

Why Germany? (p1)

Trại hè quốc tế đầu tiên của mình. Oslo năm 2012. 

Đoàn Costa Rica host một game mà mỗi nước là một đội, thi đấu với nhau dành giải. Tuy là game thôi nhưng đội nào cũng muốn dành chiến thắng. 

Mỗi nước có một phong cách chơi khác nhau, thể hiện được nhiều điều thú vị ra phết.


- Đoàn Tung Của và Thuỵ Sỹ (khu vực nói tiếng Pháp) rất tập trung nhưng vì trình độ ngoại ngữ có hạn nên câu hỏi hiện lên phát là 4 cái đầu kids như 4 chú chim non hướng ngay về leader để nghe dịch =))) Dịch xong mới tín hiệu giơ tay nên hai đoàn này mất hoàn toàn điểm cho phần thi tốc độ. Bài học rút ra: Phải học ngoại ngữ =))))

- Đoàn Mễ khởi đầu rất hào hứng. Nhưng sau mấy câu không ghi được điểm thì bắt đầu nản. Mấy câu cuối mình để ý còn mỗi leader và 1 em nữ chơi, các kids khác đã nói chuyện riêng và ngắm mây bay =)))

- Đoàn Mỹ thì to mồm nhất. Cuộc thi chưa bắt đầu đã hô khẩu hiệu "U-S-A! U-S-A!" rồi đấm ngực thùm thụp để biểu dương lực lượng. Trong cuộc thi, trả lời đúng câu nào thì càng hô to hơn, một em thấy còn chưa đủ hay sao ấy, còn chạy ra lấy cờ Mỹ tung phần phật. Đúng là Mỹ mà! =D Đội Mỹ xuất phát rất tốt nhờ lợi thế về tiếng Anh, trả lời cũng rất nhanh nên dẫn các nước khác khoảng cách khá xa.

- Đoàn Việt Nam khởi đầu cũng rất tốt vì tiếng Anh và kiến thức khá tốt, có phần còn vươn lên vị trí số 2, 3 gì đó. Nhưng rụt rè, và khi thấy đoàn Mỹ kế bên nổ quá và bị dẫn trước thì bị tâm lý lo lắng. 

- Đoàn Nauy và 1 đoàn Bắc Âu khác mình không nhớ rõ nước nào thì yên lặng quá, mờ nhạt quá đến giờ mình còn không nhớ =)))

- Và đoàn Đức. Khởi đầu không tốt lắm vì hơi chậm và chắc chưa quen. Sau phần tốc độ, đội Đức đứng ở vị trí rất thấp. Cả đội rõ ràng là không happy, nhưng cũng không hề tỏ ra nản chí hay muốn bỏ cuộc. Leader là chị Sarah trông cũng hơi căng thẳng chút, dặn dò các em gì đó nhưng để 4 em kids tự chơi hoàn toàn, không hề nhắc bài. Trong phần thi thứ hai- một phần thi rất dài và nhiều điểm, đoàn Đức thực sự bứt phá ngoạn mục, vượt dần dần lên, để giữ vị trí thứ ba, trước sự ngạc nhiên của các đội khác. Sau phần thi thứ hai, một số đội đã gần như thả trôi và bỏ cuộc, trong đó có đội Việt Nam T___T. 

Phần thi thứ ba gần như là cuộc đấu giữa 3 đội mạnh nhất là Đức, Mỹ, và một đội khác ko nhớ T___T Đội Mỹ đã ngừng hô USA mà tập trung hơn vì nhận ra đội Đức đã ngay gần sát mình và có thể thắng. Và trong câu hỏi cuối cùng cân não, đội Đức đã trả lời đúng và nhờ đó dành chiến thắng chung cuộc. 

Đặc biệt ở chỗ, khi biết mình đã thắng, cả đội cũng không hề reo hò gì ồn ào mà chỉ đập tay nhau. Mình chú ý nhất là Adrien- cậu bé gần như giữ vai trò đội trưởng. Lúc kết thúc game, cậu bé chỉ thả người ra sau ghế rất relaxing và nở một nụ cười rất nhẹ. Và ngay sau đó, như chưa hề có một cuộc "chiến đấu" và như chưa từng là người chiến thắng, cậu bé lại đứng lên cầm bóng và rủ các bạn nam khác đi ra sân chơi đá bóng. Hình ảnh ấy mình bị ấn tượng mạnh! Chưa thấy hình ảnh chiến thắng nào lại đẹp thế, từ một cậu bé mới bước sang tuổi 15. 

Từ đó, mình bắt đầu để ý cậu bé nói riêng, và đoàn Đức nói chung...










No comments:

Post a Comment